CƯỜI RỂ QUÝ Cô gái dắt người yêu lần đầu về nhà. Chàng trai gặp bố cô gái, mở đầu câu chuyện: -Bác có thuốc lá không, cho cháu điếu. -Anh hút thuốc hả? - Bố cô gái hơi ngạc nhiên -Dạ, cũng ít! chỉ khi nào uống rượu, nhậu nhẹt thôi. -Uống rượu, nhậu nhẹt? -Dạ thì nhiều khi đánh bài bạc, thua cháy túi nên uống rượu giải sầu vậy. -Lại còn bài bạc? -Dạ! Thì ở tù biết làm gì hơn? -Tại sao vô tù? - Ông bố bật ngửa -Tại lần trước, người yêu cũ cháu dắt cháu về nhà chơi mà ba cô ấy không đồng ý . (Đinh Yên Thảo) NIỀM VUI Kết thúc phiên toà, một đạo diễn điện ảnh cao tuổi bị buộc tội "quấy rối tình dục" với một nữ diễn viên trẻ. Một người bạn già thắc mắc: -Tôi biết rõ là anh không làm chuyện đó mà. Sao anh lại nhận tội? -Đúng vậy. Nhưng ở tuổi tôi mà còn bị kết tội đó, cũng khoái chứ. (Tú Nạc) CHẤP NHẬN Thằng bé vốn sợ ma, nửa đêm gọi: -Bố ơi, con khát nước. -Dậy lấy đi. Bố mở đèn cho ... Im lặng. Lát sau: -Bố ơi! -Gì? Muốn tao sang đét cho một trận không? Im lặng. Lát sau: -B...
Posts
Showing posts from 2013
CƯỜI (trích Báo Trẻ) Giải Quyết Thanh Tra: -Tỉnh anh còn gia đình nào bị đói không? -Dạ, hết. -Còn gia đình nào nghèo không? -Cũng hết luôn! -Anh làm cách nào mà giải quyết nhanh vậy? -Em... đẩy họ sang tỉnh khác . (Tô Vũ) Tiền Và Bạn -Từ ngày hắn hết tiền, hắn mất một phân nửa bạn bè. -Còn nửa kia? -Nửa kia chưa biết hắn hết tiền. (Tom Nguyễn) Kiên Nhẫn Hai ông bà già lụm khụm ra tòa xin ly dị. Quan tòa: -Hai ông bà đã trên 90 rồi, sống với nhau đã trên 70 năm. Tôi không hiểu tại sao đến giờ nầy lại đòi ly dị? Trả lời: -Chúng tôi đã thấy không hạp với nhau từ lâu, nhưng lỡ có mấy đứa con, không muốn chúng trở ngại, nên đợi cho chúng trưởng thành. Khi chúng trưởng thành lại sợ chúng buồn, nên phải ráng chờ bọn nó chết hết rồi mới tính. (Hai Trầu)
XANH GIÒNG TÂM HOA 1. Thuyền từ qua biển lớn Nắng hạ vương dấu hài Gió đùa tay áo rộng Hát tình khúc trần ai Tóc xanh chảy theo giòng Lênh đênh miền bão nổi Nghe ngàn con sóng động Réo gọi lời chia phôi Đưa mộng trôi ra biển Đưa đời trôi xa nhau Trăm năm chia mấy kiếp Đời chia mấy vực sầu Quê xa mù khói nhớ Dáng mẹ xót chiều hoang Từng đêm đong viễn xứ Hỏi bao giờ mơ tan 2. Tìm ta chiêm bao vỡ Tìm duyên hạt sương gầy Nhọc nhằn thân sóng hoá Mở ra trùng dương đầy Dĩ vãng buồn gió cát Mộng cũ chẳng quay về Tay không, vơi tiếng gọi Ngồi khóc giữa cơn mê Cõi xưa bờ hư vọng Cũng một lần đi qua Dấu hài đau huyễn thức Nở biếc giòng tâm hoa Hoàng hôn chùng nắng hạ Bóng thuyền xưa chênh vênh Tóc chiều rưng biển nguyện Trong hạt lệ, mông mênh Lý Tuyết Hồng 09/2011 (Cựu h/s Nữ Trung Học Hội-An)
THUYỀN QUYÊN Lịch dọn nhà về con đường Townsend này khoảng chừng hơn một tháng nay, nhưng mỗi lần ra sân trước, Lịch để ý chưa lần nào trông thấy chủ nhân của căn townhouse kế bên. Cũng vì thế mà Lịch không biết người láng giềng của mình là người nước nào. Lịch dự định nếu tình cờ gặp mặt, sẽ chào hỏi đôi câu cho phải phép vì mình là người mới đến. Đó là một căn nhà quá yên lặng, suốt ngày không vang lên tiếng động nhỏ nào, chỉ có chùm ngân khánh đong đưa, kiểu dáng rất đặc biệt treo nơi hàng hiên, rung rung leng keng vui tai vào mỗi chiều khi cơn gió nhẹ lao xao. Khoảng sân nhỏ dễ thương với nhiều loại hoa lạ màu vàng cam cánh mỏng, thoáng chút xanh da trời của hoa cúc nhật, và nhiều nhánh cong gầy của giò lan rừng ẻo lã buông xuống từ cây maple lá đỏ. Một bờ rào bằng gỗ thấp ngăn giữa hai nhà được phủ đầy vô số dây hoa leo nhỏ xinh xắn màu tim tím, và bãi c...