QUÁN ...


QUÁN ...
Có kẻ ngồi khâu những nỗi buồn
Cầm chiều thả trắng một hoàng hôn
Ai đem tang hải phơi đầu sóng
Ta gánh dung nhan bước giữa hồn
Bao giọt nến vàng bên án sách
Bấy mùa sương phụ bóng cô thôn
Trời sao nhốt được sông hoàn tục
Nên thác trăm năm đổ dập dồn ...

BẾN ĐỢI
Nắng lạc chân trời lẫn khuất đâu
Tàn đông chiếc lá rụng hoen sầu
Lèn tơ lụa dệt chưa ra sắc
Kết sợi tằm đan chẳng rõ màu
Một bận đò khuya chờ khách cuối
Hai con nước cũ hẹn trăng đầu
Tay còn cố giữ bàn tay chặt
Sóng vỗ ru bờ sóng vỗ lâu...

HOÀI NIỆM
Lắng đọng dư hương một khoảng trời
Tan trường áo trắng tóc dài ơi
Mây chiều đậu kín bờ vai nhỏ
Sách vở còn thơm giấy mực ngời
Nắng vẽ công danh nồng tiết học
Mưa tô sự nghiệp thắm giờ chơi
Dòng đời cuộn chảy vương hoài niệm
Nét đẹp trang đài lặng lẽ rơi.


NÓN NỬA VÀNH NGHIÊNG
Trường xưa mái ngói phủ rêu đầy
Lạc dấu chân tìm kỷ niệm bay
Lớp học còn hương màu phấn cũ
Hành lang dõi bóng bước cô gầy
Giờ chơi nắng ngủ trên vai áo
Tiết giảng sương rơi giữa tóc thầy
Nón nửa vành nghiêng thời thiếu nữ
Che vừa nỗi nhớ một vòm mây .

Thụy Sơn
(Cựu học sinh Nữ Trung Học Hội An)

Comments