THUỞ ẤY TRĂM NĂM
THUỞ ẤY TRĂM NĂM
giòng sông nước chảy một lần trớ trêu
hình như hạt lệ vừa rêu
giấu trong đôi mắt
hồn neo nỗi buồn
em về nhặt lá vô ưu
đợi khi nguyệt rụng phù dung mộ tình
tàn tro đêm
cũng bình minh
sông trôi về biển mà biền biệt nhau
Thôi đành áo mỏng phai màu
thương bong bóng vỡ hàng cau hiên nhà
giêng hai mà ngỡ ... như là
mùa đông thấm ướt cội mai trơ nhành
em về gom chút nắng hanh
hong khô cay đắng đã đành đoạn nhau
lỡ mai ngồi dưới cội đào
nhớ cho
thuở ấy đã là trăm năm
2/2017
Bich Nga
(Cựu H/S Nữ Trung Học Hội An)
Comments
Post a Comment