Đọc thơ Lê Bích Nga
Đường một chiều
khi em về mùa hạ cũng phai tan
mặc chiếc lá khô vàng buồn hấp hối
màu nắng lụa hiên nhà ai bối rối
con chim buồn ngửa cổ hót vu vơ
ngọn gió nào goị mùa đi không nguôi
đâu phải chiều mà hoàng hôn bàng bạc
chùm phượng thắm trên tay buồn ngơ ngác có lẽ nào mùa hạ đã sang ngang
em ngậm ngùi giữa lòng phố mang mang
con trăng cũng nằm nghiêng mùa xào xạc những mắt lá níu đời nhau rời rạc
làm sao quên nhau một thuở đèo bòng
khi em về biển cả dạt dào hơn
sóng có lẽ bac đầu nên ào ạt
bờ lặng lẽ đợi chờ vì khao khát
đường môt chiều ta thất lạc vì đâu
Bích Nga
Comments
Post a Comment