Posts

CÔNG CHA NGHĨA MẸ Công cha như núi Thái Sơn  Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra  Một lòng thờ mẹ kính cha  Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con   Lên non mới biết non cao  Nuôi con mới biết công lao mẫu từ Mẹ cha trượng quá ngọc vàng  Đền bồi sao xiết muôn vàn công ơn Mỗi năm mỗi thắp đèn trời Cầu cho Cha Mẹ sống đời với con  Còn cha còn mẹ thì hơn   Không cha, không mẹ như đờn đứt giây Đờn đứt giây còn thay, còn nối Cha mẹ chết rồi con chịu mồ côi  Ân cha nặng lắm, anh ơi ! Nghĩa mẹ bằng Trời, chín tháng cưu mang  Ân cha lành cao như núi Thái Đức mẹ hiền sâu tợ biển khơi Dù cho dâng trọn một đời Cũng không trả hết ân người sanh ta Đố ai đếm được lá rừng Đố ai đếm được mấy từng trời cao Đố ai đếm được những sao Đố ai đếm được, công lao mẫu từ Còn cha gót đỏ như son Đến khi cha chết, gót con đen sì Còn cha nhiều kẻ yêu vì Một mai cha chết, ai thì yêu con Ơn cha như núi ngất trời Nghĩa m...
Đường Qua Ngôn Ngữ Cuối Cùng (Bùi Giáng Và Di Cảo Để Lại Lê Gia Trang) Những ngày yên nghỉ thênh thênh Lê gia trang ấy nghĩa tình xiết bao Cỏ cây hồ cá thì thào Mai sau tâm sự chốn nào nơi đây Xa trời gần đất tuổi này Tao phùng đầm ấm những ngày tương giao... Hẳn nhiều người nhận ra giọng Bùi Giáng trong bài thơ này. Bài thơ được viết năm 1991, tên của nó là “Những ngày yên nghỉ Lê gia trang”, bên cạnh bài thơ tác giả chua thêm dòng chữ: “Tôi về chỗ tôi đã ra đi. Ở đó có một bầu trời xanh”. Câu viết gợi nhớ đến Hoàng tử bé – cuốn sách mà Bùi Giáng dịch xuất thần từ Saint Exupery.  Lê gia trang- nghĩa là nhà vườn của một người họ Lê. Văn phong đặc trưng của Bùi Giáng là sự pha trộn tài tình ngôn ngữ bác học với khẩu ngữ dân gian, từ Hán Việt với tiếng lóng, với thuật ngữ triết học và kinh Phật, với cả những từ...không được thanh tao mấy. Nhiều người cứ ngỡ ông đùa hay điên khi chuồn chuồn châu chấu trong cảm thức ngôn ngữ của ông cũng quan trọng ngang với mọi dạ...
Image
Bùi Giáng  Tranh  Đinh Cường
Bông Hồng Cài Áo Ý niệm về mẹ thường không thể tách rời ý niệm về tình thương. Mà tình thương là một chất liệu ngọt ngào, êm dịu và cố nhiên là ngon lành. Con trẻ thiếu tình thương thì không lớn lên được. Người lớn thiếu tình thương thì cũng không "lớn" lên được. Cằn cỗi , héo mòn. Ngày mẹ tôi mất, tôi viết trong nhật ký:  Tai nạn lớn nhất đã xẩy ra cho tôi rồi ! Lớn đến mấy mà mất mẹ thì cũng như không lớn, cũng cảm thấy bơ vơ, lạc lõng, cũng không hơn gì trẻ mồ côi. Những bài hát, bài thơ ca tụng tình mẹ bài nào cũng dễ, cũng hay. Người viết dù không có tài ba, cũng có rung cảm chân thành; người hát ca, trừ là kẻ không có mẹ ngay từ thuở chưa có ý niệm, ai cũng cảm động khi nghe nói đến tình mẹ. Những bài hát ca ngợi tình mẹ đâu cũng có, thời nào cũng có. Bài thơ mất mẹ mà tôi thích nhất, từ hồi nhỏ, là một bài thơ rất giản dị. Mẹ đang còn sống, nhưng mỗi khi đọc bài thơ ấy thì sợ sệt, lo âu.... sợ sệt lo âu một cái gì còn xa, chưa đến, nhưng chưa chắc chắn phải đến : ...