Posts
Showing posts from 2020
TIẾNG CHIM GỌI ĐÀN
TIẾNG CHIM GỌI ĐÀN Ngày xưa ấy, sáng chiều qua bến đợi Con đò trôi, ngược xuôi dòng kỷ niệm Năm mươi năm, một giấc ngủ dài ! Tà áo trắng tung bay trong gió Đã trôi theo dòng đời ngược xuôi cơm áo Ôi ! dòng sông kỷ niệm Ôi ! con đò tình nghĩa Mái trường yêu ! Ngã mình che góc phố Bóng me già phủ kín góc sân xưa Lặng yên nghe tiếng gió gọi ngọt ngào Ta quay lại, bới tìm trong dĩ vãng Yêu biết mấy ! Những năm dài gắn bó Bóng Thầy Cô trên bục giảng trang nghiêm Yêu biết mấy ! Lúc thu về lá đổ Buổi tựu trường quay quắt gởi niềm yêu Thương biết mấy ! Lúc đông về giá lạnh Cánh chim buồn ủ rũ đứng trông mưa Se thắt đợi ! Những trưa hè nóng bỏng Rát sân trường nghe kỷ niệm trôi mau Bỗng hôm nay gió xuân về vội vã Gọi mời nhau nghe hối hả nhịp tim mừng Tay trong tay, ta hát khúc miên trường Cho kỷ niệm lùa về ôm góc phố Rồi hối hả, bới tìm qua ký ức Để nghe lòng ray rức mãi không thôi Cầm tay nhau trong tiếc nuối bồi hồi Xây hạnh phúc bên dòng đời bát ngát ...
CHIÊM BAO
CHIÊM BAO Ru ai thôi giấc mơ dài Nhặt mây kết mộng nối hoài hư hao Dòng đời chiếc lá chiêm bao Thoảng cơn gió rụng rơi vào tử sinh. Chiều thu bên suối khai kinh Trầm hương nhẫn nhục gọi tình chốn Không. Chuông chùa động trắng hoàng hôn Bụi thanh tịnh trải quanh thôn lối về. Ngập ngừng rụng vỡ cơn mê Lá phai mấy lá, bốn bề chiêm bao. Lý Tuyết Hồng 10/2000
Những Cỗ Quan Tài Của Tĩnh Tâm
Những Cỗ Quan Tài Của Tĩnh Tâm Đau đớn thay phận đàn bà..... Nguyễn Du Dương Như Nguyện Người đàn bà đẹp đầu tiên tôi gặp trong đời là bà ngoại tôi. Khi tôi có trí khôn thì bà ngoại tôi đã ngoài sáu mươi tuổi. Ở tuổi đó, người bà vẫn thẳng, tóc dài gần chấm đất, tuy đã muối tiêu nhưng vẫn còn óng ả, lướt thướt. Bà có chiếc mũi dọc dừa, gò má cao, cặp môi mỏng và cong, rất hiếm thấy trên những khuôn mặt phụ nữ thuần túy Việt Nam. Bà ngoại tôi pháp danh là Tĩnh Tâm. Tên thật của bà là Hương Quế. Xứ Huế đã đặt cho đàn bà những cái tên đẹp lạ lùng: Dạ Khê, Tiểu Bích, Tú Thiềm, Phiến Tuyết, vân vân. Mọi người chung quanh cho rằng bà ngoại tôi là một người đàn bà khó tính, khắc nghiệt và lạnh lẽo Bà có một chứng bệnh không bác sĩ nào chữa được. Đó là bệnh nóng cổ. Cổ bà nóng và rát, làm bà ray rứt, khó chịu, ăn ngủ không được, người đâm bẳn gắt. Bà ngoại tôi rất chiều con cháu, nhưng hay la mắng, rầy rà gia nhân. Mẹ tôi là con độc nhất của bà. Gả mẹ tôi cho ba tôi là người Bắc, bà ngoại tôi ...
BÀI BẠC TÌNH
BÀI BẠC TÌNH là lúc em vừa thay áo mới tay trong tay, em bước theo người ta đứng bên cầu coi nước chảy nghe lòng mình lạnh buốt ngàn sau là lúc em vừa ăn bát cháo ăn xong, cái bát đã tan tành ta cúi lượm lên từng mảnh vỡ xóc tay mình, máu ứa trăm năm em vứt câu thơ vừa mới đọc chữ theo đường chữ, giấy nằm mơ em tưởng câu thơ không biết khóc ai ngờ ướt đẫm một trời xưa HOÀNG LỘC Giấc Mơ Nhỏ Của Tôi Tôi mơ ước mai này khi thức dậy Bỗng thấy mình đang đứng giữa quê hương Con chim nhỏ hót mừng tôi trở lại Quãng đường quen rực sáng nắng sân trường Chào cô gái học trò đang tới lớp Cho tôi làm viên sỏi dưới chân em Ðể xào xạc hồn tôi khi mới lớn Chút men tình năm tháng ấy chưa quên Chào chị gánh hàng rong qua trước ngõ Cho tôi làm một chút gió heo may Ðể thổi nhẹ lên vai gầy cực khổ Ðời cần lao nước mắt đã đong đầy Chào bác nông phu ra đồng tát nước Cho tôi làm bụi cỏ mọc ven đê Ðể mỗi sáng thở mùi hương lúa chín Lỡ mai xa tôi nhớ lối quay về Chào anh công nhân dệt từng tấm vải Cho tôi ...
NHỚ LỤT Ở QUÊ NHÀ
NHỚ LỤT Ở QUÊ NHÀ DUY LAM Để tưởng nhớ đến các nạn nhân của trận lụt năm 64 tại Quảng Nam. Ban vội vàng rời trường sau khi đã được phép nghỉ dài hạn để trở về gặp gia đình hiện sống trong vùng nằm cận sông lớn mà khi nước vào mùa lúa nơi đây có thể bị cuốn đi hoặc khi nước sông dâng cao cũng có thể tràn ngập nhà và cuốn căn nhà xuống dòng nước lũ. Ban vội đạp xe ra Chợ Cồn để mua ít đồ hộp cho mẹ và em gái với số tiền mà ông cậu khá giả của chàng tặng chàng với lời dặn đi dặn lại là theo tin tức với bạn của cậu ở Sở Địa Dư năm nay mưa lớn trên nguồn nên bên quân đội đồng minh đã có ban hành lệnh chuẩn bị di tản binh sĩ bằng trực thăng trong trường hợp nước tràn ngập các trục lộ trọng yếu và cả các đường xe lửa độc nhất nối liền Quảng Nam với các tỉnh miền Nam. Ông cậu dặn vội Ban mặc dù chàng đã rảo bước sắp ra đến cửa ngoài nói với mẹ cháu bỏ hết nhà cửa ruộng vườn chạy ra ngay với cậu, bỏ của chạy lấy người mà nhớ đem theo di ảnh anh Quân. Nhìn theo thằng cháu ngư...
CÓ MỘT MÙA THU CALI
CÓ MỘT MÙA THU CALI Từ quê nhà, xa xôi nghìn dặm, chàng lên máy bay vượt trùng dương và rồi ông trời cũng cho Miên Hạ gặp lại chàng, trong một ngày Cali tháng chín nắng vàng óng ả. Vùng San Jose ban trưa đang vào thu với chút không khí nóng của mùa hè còn sót lại, làm khô xém vuông sân cỏ dưới chân Hạ xơ xác. Khoảng cách thời gian rời nhau dài đăng đẳng, tới mấy mươi năm, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần của mình nhiều tháng trước, nhưng khi trông thấy chàng ôm ngực ho khẽ khàng vài tiếng, cũng khiến Hạ cảm giác bất an: - Anh có sao không, khi bị chênh lệch múi giờ từ đông sang tây? Hạ nhìn theo cánh tay chàng đang quàng qua bờ vai mình, thời mơ ước tuyệt vời thuần khiết “Những vì sao” của Alphonse Daudet, nơi đó ngày xưa cô bé Miên Hạ thời trăng rằm, từng mơ thấy một vì sao nhỏ thần thoại rơi xuống và ở lại, ngủ ngoan lành, không chịu bay đi... Chàng trả lời: - Đâu có gì, chỉ là hơi hồi hộp khi gặp Miên Hạ, vẫn mái tóc dài con gái thuở nào... Hạ giữ tay chàng trong ta...
QUÁN ...
QUÁN ... Có kẻ ngồi khâu những nỗi buồn Cầm chiều thả trắng một hoàng hôn Ai đem tang hải phơi đầu sóng Ta gánh dung nhan bước giữa hồn Bao giọt nến vàng bên án sách Bấy mùa sương phụ bóng cô thôn Trời sao nhốt được sông hoàn tục Nên thác trăm năm đổ dập dồn ... BẾN ĐỢI Nắng lạc chân trời lẫn khuất đâu Tàn đông chiếc lá rụng hoen sầu Lèn tơ lụa dệt chưa ra sắc Kết sợi tằm đan chẳng rõ màu Một bận đò khuya chờ khách cuối Hai con nước cũ hẹn trăng đầu Tay còn cố giữ bàn tay chặt Sóng vỗ ru bờ sóng vỗ lâu... HOÀI NIỆM Lắng đọng dư hương một khoảng trời Tan trường áo trắng tóc dài ơi Mây chiều đậu kín bờ vai nhỏ Sách vở còn thơm giấy mực ngời Nắng vẽ công danh nồng tiết học Mưa tô sự nghiệp thắm giờ chơi Dòng đời cuộn chảy vương hoài niệm Nét đẹp trang đài lặng lẽ rơi. NÓN NỬA VÀNH NGHIÊNG Trường xưa mái ngói phủ rêu đầy Lạc dấu chân tìm kỷ niệm bay Lớp học còn hương màu phấn cũ Hành lang dõi bóng bước cô gầy Giờ chơi nắng ngủ trên vai áo Tiết ...