Posts

CHUYỆN CỦA VẦNG TRĂNG

CHUYỆN CỦA VẦNG TRĂNG ở Half Moon Bay  nghe chuyện-của-vầng-trăng  khi trăng khuyết nửa kia sầu áo n ã o  bên ni trời  một nửa buồn đau đáu nửa bên kia  như mây lang thang ở  Half Moon Bay   thương  quá vầng trăng nhớ chiều mồ côi ngày em xa mẹ  thương anh chân trời một mình cô  lẻ khuyết nửa đông này le lói trời tây nửa khuyết rồi đầy chuyện của vầng trăng khi tỏ khi mờ  thương đêm nguyệt thực anh và em xa  đôi bờ thao thức  vẫn tròn đầy hai nửa  ở trong nhau Lê Bích Nga ( Cựu h/s Nữ Trung Học Hội An )

HOÀI

  HOÀI Tôi thầm biết ơn ba mẹ đã cho tôi được đi học, được sống một thời thần tiên sau cánh cổng trường. Lớn lên tôi lại được có thêm những ngôi trường đẹp khác nữa trong đời. Những ngôi trường đã đi qua thật bình yên và để lại không biết bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vời của một thời áo trắng. Trưởng thành hơn tôi lại có duyên đến trường ... làm cô giáo! Nhưng với tôi không kỷ niệm nào đẹp bằng kỷ niệm tuổi học trò. Không ngôi trường nào đẹp hơn ngôi trường mang tên Nữ Trung Học Hội-An. Nơi nuôi dưỡng một trời xanh như ngọc và ngọt ngào tuổi thơ của tôi - Trường NTH HA. Năm nay mái ấm của chúng tôi chuẩn bị kỷ niệm tròn bốn mươi năm tuổi. Bốn mươi năm mà như vừa mới! Hình ảnh thầy cô bạn bè dấu yêu cứ như một cuốn phim quay thật chậm lần lượt hiện ra trước mắt mỗi dịp tôi trở về.  Thong dong thả bộ, tôi thường nghe thấy những cung bậc kỳ diệu của những năm tháng xưa đang thì thầm ríu rít bên tai. Vẫn con đường thân quen, vẫn ngôi trường xưa nhưng tất cả đều đã thay đổi. Mỗi bận về ...

HẠT NẮNG THÔI MIÊN

  HẠT NẮNG THÔI MIÊN Phù vân lạc đỉnh núi mơ Phía trăm năm cổng khép hờ ngõ duyên Từ say hạt nắng thôi miên Rừng nguyên sinh bỗng một huyền hão rơi Giấu ngày trong vạt áo phơi Nhốt trăng khuya sợ hương rơi cỏ đùa Mưa xưa mắc cạn hiên chùa Liệm con sếu nhỏ chết mùa tiêu tao Ngân hà gội tóc bên ao Gối câu kinh ngủ chiêm bao tật nguyền Mưa tâm dột ướt cội thiền Mượn con sào nhỏ qua miền Kim Cang Phù điêu diện bích đêm tàn Còn không máng cỏ trên ngàn ngủ quên Đường về quên tuổi quên tên Trả không về sắc trả thênh thang chiều ... Đêm nay trăng xuống ngủ lều Bán trần gian đổi cánh diều thả chơi Thụy Sơn   - Cựu h/s Nữ Trung Học Hội An

Charlie Chaplin - Boxing

Image

TIẾNG CHIM GỌI ĐÀN

    TIẾNG CHIM GỌI ĐÀN Ngày xưa ấy, sáng chiều qua bến đợi Con đò trôi, ngược xuôi dòng kỷ niệm Năm mươi năm, một giấc ngủ dài ! Tà áo trắng tung bay trong gió Đã trôi theo dòng đời ngược xuôi cơm áo    Ôi ! dòng sông kỷ niệm    Ôi ! con đò tình nghĩa Mái trường yêu ! Ngã mình che góc phố Bóng me già phủ kín góc sân xưa Lặng yên nghe tiếng gió gọi ngọt ngào Ta quay lại, bới tìm trong dĩ vãng Yêu biết mấy ! Những năm dài gắn bó Bóng Thầy Cô trên bục giảng trang nghiêm Yêu biết mấy ! Lúc thu về lá đổ Buổi tựu trường quay quắt gởi niềm yêu Thương biết mấy ! Lúc đông về giá lạnh Cánh chim buồn ủ rũ đứng trông mưa Se thắt đợi ! Những trưa hè nóng bỏng Rát sân trường nghe kỷ niệm trôi mau Bỗng hôm nay gió xuân về vội vã Gọi mời nhau nghe hối hả nhịp tim mừng Tay trong tay, ta hát khúc miên trường Cho kỷ niệm lùa về ôm góc phố Rồi hối hả, bới tìm qua ký ức Để nghe lòng ray rức mãi không thôi Cầm tay nhau trong tiếc nuối bồi hồi Xây hạnh phúc bên dòng đời bát ngát ...

Yakuro - Constellation Of Tatyana

Image

CHIÊM BAO

CHIÊM BAO Ru ai thôi giấc mơ dài Nhặt mây kết mộng nối hoài hư hao Dòng đời chiếc lá chiêm bao Thoảng cơn gió rụng rơi vào tử sinh. Chiều thu bên suối khai kinh Trầm hương nhẫn nhục gọi tình chốn Không. Chuông chùa động trắng hoàng hôn Bụi thanh tịnh trải quanh thôn lối về. Ngập ngừng rụng vỡ cơn mê Lá phai mấy lá, bốn bề chiêm bao. Lý Tuyết Hồng 10/2000
  Authors: Please contact us immediately if you think we violate your copyrights. Thank you.

Những Cỗ Quan Tài Của Tĩnh Tâm

Những Cỗ Quan Tài Của Tĩnh Tâm Đau đớn thay phận đàn bà..... Nguyễn Du Dương Như Nguyện Người đàn bà đẹp đầu tiên tôi gặp trong đời là bà ngoại tôi. Khi tôi có trí khôn thì bà ngoại tôi đã ngoài sáu mươi tuổi. Ở tuổi đó, người bà vẫn thẳng, tóc dài gần chấm đất, tuy đã muối tiêu nhưng vẫn còn óng ả, lướt thướt. Bà có chiếc mũi dọc dừa, gò má cao, cặp môi mỏng và cong, rất hiếm thấy trên những khuôn mặt phụ nữ thuần túy Việt Nam. Bà ngoại tôi pháp danh là Tĩnh Tâm. Tên thật của bà là Hương Quế. Xứ Huế đã đặt cho đàn bà những cái tên đẹp lạ lùng: Dạ Khê, Tiểu Bích, Tú Thiềm, Phiến Tuyết, vân vân. Mọi người chung quanh cho rằng bà ngoại tôi là một người đàn bà khó tính, khắc nghiệt và lạnh lẽo Bà có một chứng bệnh không bác sĩ nào chữa được. Đó là bệnh nóng cổ. Cổ bà nóng và rát, làm bà ray rứt, khó chịu, ăn ngủ không được, người đâm bẳn gắt. Bà ngoại tôi rất chiều con cháu, nhưng hay la mắng, rầy rà gia nhân. Mẹ tôi là con độc nhất của bà. Gả mẹ tôi cho ba tôi là người Bắc, bà ngoại tôi ...

BÀI BẠC TÌNH

  BÀI BẠC TÌNH là lúc em vừa thay áo mới tay trong tay, em bước theo người ta đứng bên cầu coi nước chảy nghe lòng mình lạnh buốt ngàn sau là lúc em vừa ăn bát cháo ăn xong, cái bát đã tan tành ta cúi lượm lên từng mảnh vỡ xóc tay mình, máu ứa trăm năm em vứt câu thơ vừa mới đọc chữ theo đường chữ, giấy nằm mơ em tưởng câu thơ không biết khóc ai ngờ ướt đẫm một trời xưa HOÀNG LỘC Giấc Mơ Nhỏ Của Tôi Tôi mơ ước mai này khi thức dậy Bỗng thấy mình đang đứng giữa quê hương Con chim nhỏ hót mừng tôi trở lại Quãng đường quen rực sáng nắng sân trường Chào cô gái học trò đang tới lớp Cho tôi làm viên sỏi dưới chân em Ðể xào xạc hồn tôi khi mới lớn Chút men tình năm tháng ấy chưa quên Chào chị gánh hàng rong qua trước ngõ Cho tôi làm một chút gió heo may Ðể thổi nhẹ lên vai gầy cực khổ Ðời cần lao nước mắt đã đong đầy Chào bác nông phu ra đồng tát nước Cho tôi làm bụi cỏ mọc ven đê Ðể mỗi sáng thở mùi hương lúa chín Lỡ mai xa tôi nhớ lối quay về Chào anh công nhân dệt từng tấm vải Cho tôi ...

NHỚ LỤT Ở QUÊ NHÀ

Image
  NHỚ LỤT Ở QUÊ NHÀ   DUY LAM   Để tưởng nhớ đến các nạn nhân của trận lụt năm 64 tại Quảng Nam. Ban vội vàng rời trường sau khi đã được phép nghỉ dài hạn để trở về gặp gia đình hiện sống trong vùng nằm cận sông lớn mà khi nước vào mùa lúa nơi đây có thể bị cuốn đi hoặc khi nước sông dâng cao cũng có thể tràn ngập nhà và cuốn căn nhà xuống dòng nước lũ. Ban vội đạp xe ra Chợ Cồn để mua ít đồ hộp cho mẹ và em gái với số tiền mà ông cậu khá giả của chàng tặng chàng với lời dặn đi dặn lại là theo tin tức với bạn của cậu ở Sở Địa Dư năm nay mưa lớn trên nguồn nên bên quân đội đồng minh đã có ban hành lệnh chuẩn bị di tản binh sĩ bằng trực thăng trong trường hợp nước tràn ngập các trục lộ trọng yếu và cả các đường xe lửa độc nhất nối liền Quảng Nam với các tỉnh miền Nam. Ông cậu dặn vội Ban mặc dù chàng đã rảo bước sắp ra đến cửa ngoài nói với mẹ cháu bỏ hết nhà cửa ruộng vườn chạy ra ngay với cậu, bỏ của chạy lấy người mà nhớ đem theo di ảnh anh Quân. Nhìn theo thằng cháu ngư...

Ernesto Cortazar - Autumn Rose

Image

CÓ MỘT MÙA THU CALI

CÓ MỘT MÙA THU CALI Từ quê nhà, xa xôi nghìn dặm, chàng lên máy bay vượt trùng dương và rồi ông trời cũng cho Miên Hạ gặp lại chàng, trong một ngày Cali tháng chín nắng vàng óng ả. Vùng San Jose ban trưa đang vào thu với chút không khí nóng của mùa hè còn sót lại, làm khô xém vuông sân cỏ dưới chân Hạ xơ xác. Khoảng cách thời gian rời nhau dài đăng đẳng, tới mấy mươi năm, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần của mình nhiều tháng trước, nhưng khi trông thấy chàng ôm ngực ho khẽ khàng vài tiếng, cũng khiến Hạ cảm giác bất an: - Anh có sao không, khi bị chênh lệch múi giờ từ đông sang tây? Hạ nhìn theo cánh tay chàng đang quàng qua bờ vai mình, thời mơ ước tuyệt vời thuần khiết “Những vì sao” của Alphonse Daudet, nơi đó ngày xưa cô bé Miên Hạ thời trăng rằm, từng mơ thấy một vì sao nhỏ thần thoại rơi xuống và ở lại, ngủ ngoan lành, không chịu bay đi... Chàng trả lời: - Đâu có gì, chỉ là hơi hồi hộp khi gặp Miên Hạ, vẫn mái tóc dài con gái thuở nào... Hạ giữ tay chàng trong ta...

QUÁN ...

QUÁN ... Có kẻ ngồi khâu những nỗi buồn Cầm chiều thả trắng một hoàng hôn Ai đem tang hải phơi đầu sóng Ta gánh dung nhan bước giữa hồn Bao giọt nến vàng bên án sách Bấy mùa sương phụ bóng cô thôn Trời sao nhốt được sông hoàn tục Nên thác trăm năm đổ dập dồn ... BẾN ĐỢI Nắng lạc chân trời lẫn khuất đâu Tàn đông chiếc lá rụng hoen sầu Lèn tơ lụa dệt chưa ra sắc Kết sợi tằm đan chẳng rõ màu Một bận đò khuya chờ khách cuối Hai con nước cũ hẹn trăng đầu Tay còn cố giữ bàn tay chặt Sóng vỗ ru bờ sóng vỗ lâu... HOÀI NIỆM Lắng đọng dư hương một khoảng trời Tan trường áo trắng tóc dài ơi Mây chiều đậu kín bờ vai nhỏ Sách vở còn thơm giấy mực ngời Nắng vẽ công danh nồng tiết học Mưa tô sự nghiệp thắm giờ chơi Dòng đời cuộn chảy vương hoài niệm Nét đẹp trang đài lặng lẽ rơi. NÓN NỬA VÀNH NGHIÊNG Trường xưa mái ngói phủ rêu đầy Lạc dấu chân tìm kỷ niệm bay Lớp học còn hương màu phấn cũ Hành lang dõi bóng bước cô gầy Giờ chơi nắng ngủ trên vai áo Tiết ...
Website Nữ Trung Học Hội-An rất mong mỏi đón nhận các sáng tác của cựu học sinh ở khắp nơi. Thân mời quý bạn gửi về:  nutrunghochoian@gmail.com Xin chân thành cám ơn. Nữ Trung Học Hội-An

Secret Garden- Adagio

Image
Nhận lời mời của ông Trần Văn Căn - Hội Trưởng HCHSTQCHA Nam Cali, HCNSNTHHA sẽ đóng góp vào phần văn nghệ trong dịp Hội Ngộ CHSTQC ngày 25/06/2017. 1. Đồng ca: Đoàn Lữ Nhạc (nhạc sĩ Đỗ Nhuận) - Trình bày: Tưởng Ngọc Bích, Nguyễn Thị Hải, Nguyễn Thị Hoàng, Trương Ngọc Huệ, Nguyễn Thị Mãng, Vương Ngọc, Lê Minh Nguyệt, Võ Thu Nguyệt, Châu Linh Phương, Lý Tuyết Thanh, Nguyễn Thị Xuân. (cựu h/s Nữ Trung Học Hội-An nào có đồng phục áo dài màu mỡ gà, muốn đứng vào để hát đồng ca, xin vui lòng liên lạc Trưởng Khối Văn Nghệ Lý Tuyết Thanh: 626-321-6961) 2. Tứ ca: Tiếng Đàn Tôi (nhạc sĩ Phạm Duy) - Trình bày: Tưởng Ngọc Bích, Vương Ngọc, Châu Linh Phương, Lý Tuyết Thanh Ngoài phần văn nghệ nêu trên, HCNSNTHHA không có tiết mục nào khác trong ngày hội ngộ này. Tuy nhiên, với hoài mong sự thành công tốt đẹp, Hội sẽ nhìn đến các đóng góp phong phú hơn trong những lần hợp tác tổ chức chung giữa 2 trường trong tương lai. HCNSNTHHA
NGÀY XƯA HOÀNG THỊ Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Chim non giấu mỏ Dưới cội hoa vàng Bước em thênh thang Áo tà nguyệt bạch Ôm nghiêng cặp sách Vai nhỏ tóc dài Anh đi theo hoài Gót giầy thầm lặng Đường chiều úa nắng Mưa nhẹ bâng khuâng Em tan trường về Cuối đường mây đỏ Anh tìm theo Ngọ Dáng lau lách buồn Tay nụ hoa thuôn Vương bờ tóc suối Tìm lời mở nói Lòng sao ngập ngừng Lòng sao rưng rưng Như trời mây ngợp Hôm sau vào lớp Nhìn em ngại ngần Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Trao vội chùm hoa Ép vào cuối vở Thương ơi vạn thuở Biết nói chi nguôi Em mỉm môi cười Anh mang nỗi nhớ Hè sang phượng nở Rồi chẳng gặp nhau Ôi mối tình đầu Như đi trên cát Bước nhẹ mà sâu Mà cũng nhoà mau Tưởng đã phai màu Đường chiều hoa cỏ Mười năm rồi Ngọ Tình cờ qua đây Cây xưa vẫn gầy Phơi nghiêng ráng đỏ Áo em ngày nọ Phai nhạt mấy màu? Chân tìm theo nhau Còn là vang vọng Đời như biển động Xoá dấu ngày qua Tay ngắt chùm hoa Mà thương m...
Nhành Lúa Mới Tôi tới một miền quê kề bên trận địa vào một buổi chiều hoe nắng.  Ở đây, cánh đồng loáng nước nằm dài, vắng bóng người nông phu cần mẫn. Nhìn vào thôn xóm, không một bóng người, khóm tre xơ xác, mái tranh im lìm. Qua một đêm ngủ đỗ, sáng hôm sau, tôi trở dậy lên đường. Trong ánh nắng ban mai, đố ai biết có gì đổi khác? Nhìn vào thôn xóm, vẫn không một bóng người, vẫn khóm tre xơ xác, mái tranh im lìm nhưng d ã i đồng loáng nước chiều qua đã xanh rì ngọn mạ. Tôi nghĩ đến bóng trăng đêm trước, đến những đoàn người lũ lượt trở về đây, đến những bàn tay mềm mại cấy từng hàng mạ trên d ã i đồng rộng mênh mông. Trong lúc chiến tranh cứ tiếp tục gieo rắc tang tóc và đổ nát, trong lúc bom đạn cứ tơi bời trên khắp đô thành và làng mạc, thì ở đây, người nông dân Việt nam vẫn thản nhiên gieo nguồn sống.  Nhành lúa mới như một tuổi xuân vùng trỗi dậy, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt của cả một dân tộc.                   ...
CỰC ĐỘC Hai con rắn độc đang bò. Một con quay lại hỏi con kia: - Tụi mình là rắn độc phải không? - Đúng vậy, rất độc. Con thứ nhất lại hỏi: Tụi mình có đúng là rắn độc thiệt không? - Thật vậy, chúng ta là rắn độc. Chúng ta là loài rắn cực độc trên thế gian này. À mà sao mày hỏi hoài vậy? - Tao mới cắn phải lưỡi tao mày ạ. Thấy lo quá mày ạ. THẤY HẾT RỒI Có một cô gái nuôi được một con vẹt rất khôn, biết nói đủ chuyện. Một hôm cô gái thấy con vẹt bẩn quá bèn mang nó vào nhà tắm và tắm cho nó. Nhân tiện đã ướt đồ, cô gái cho con vẹt đứng rũ khô lông rồi tắm cho mình luôn. Con vẹt nghiêng  ngó một hồi rồi cứ lải nhải “Thấy hết rồi nha ! Thấy hết rồi nha !”. Cô gái bực quá bèn xách con vẹt ra vặt hết lông trên đầu nó cho chừa cái tội nói bậy. Vài hôm sau, xếp của cô gái nọ lại nhà chơi. Con vẹt nghiêng ngó nhìn cái đầu hói của vị khách một lúc rồi rụt rè hỏi: “Bộ cũng thấy rồi hả ?” HỎI GIỜ Có 1 anh chàng cà lăm đi xe buýt, 1 lúc sau anh hỏi người k...