Posts

Chỉ là Mẹ thôi

      Vừa tròn ba mươi năm ngày tôi mất cha cũng là lúc tôi được tin mẹ lâm trọng bệnh. Vượt ngàn trùng hối hả, hơn nửa vòng trái đất, trái tim của tôi có lúc tưởng chừng như sắp ngừng đập và vỡ tan.Trời tháng giêng rét đậm mà lòng tôi như lửa đốt! Sau chuyến bay dài không hề chợp mắt, tôi vui mừng được anh chị đón đưa về thăm mẹ. Một tháng quá ngắn ngủi nhưng đủ để tôi có thể sống lại khoảng trời yêu thương bên mẹ thật tuyệt vời. Tôi trân quí khoảnh khắc ấy hơn bất cứ thức quà đặc biệt quí giá nào trong cuộc đời này. Mẹ tôi mở mắt nhìn khi tôi vừa đến. Giọng xót xa mẹ hỏi:N đó hả con?-Dạ - Răng ốm dữ vậy con . Bữa ni còn dạy dỗ chi nữa? Tôi ôm mẹ trong tay,nuốt ngược nước mắt vào lòng tươi cười kể lại chuyện nhà: ... Hì con mà ốm na? người mẫu ai cũng rứa mà...Đưa tay vén mớ tóc đã bạc trắng như cước của mẹ lòng tôi ngập tràn yêu thương. Vẫn gương mặt phúc hậu .vẫn đôi mắt biết nói mà khi còn sinh thời Tía con” đã lâm lụy” nhưng sao bàn.tay mẹ lạnh quá trong t...

NHỚ

  NHỚ Tha phương tận cuối trời Nam Vẫn mênh mông nhớ chiều lam quê nhà Ai về gởi chút nắng xa Sưởi câu thơ lạnh yên hà cuối đông TS THIỀN     Không còn đêm giấc cô miên Vô ngôn vô ngã bên triền tử sinh Sương tan trên mái hiên đình Rớt rơi hạt bụi như nhiên giữa trần TS CÂY ĐỜI    Ngày sắp tắt nhận ra chiều đẹp quá Đón hoàng hôn chút nắng cuối trời phai Lối đi qua để lại bóng vương dài Chờ ta với cây đời đang trút lá  TS Nguyễn Thụy Sơn -  cựu học sinhNữ Trung Học Hội-An

Ngoài Cửa Phật

  Ngoài Cửa Phật Ngoài cửa Phật, trong trầm luân M ả i mê đuổi bắt ảo phù nhân gian... Lưng đồi nhặt lá vàng phai Mới hay xuân đã đi qua một đời... Thì thôi... còn lại ơn trời Buồn vui như nước qua cầu êm trôi... Chiều buông, chuông vọng bồi hồi Niệm câu sám hối, nhẹ lòng tâm an   Phạm Thu Hà - Cựu h/s Nữ Trung Học Hội An    

PHƯỢNG THƠ

PHƯỢNG THƠ    Vin cành phượng đỏ dệt vần thơ  Chạm bóng thời gian bước dại khờ  Lặng lẽ chiều trôi bờ ngói phủ  Âm thầm sớm đọng rẻo tường trơ  Ngày trông phố quạnh nao lòng ngẩn  Tháng đợi làng hiu nẫu dạ chờ  Rộn rã ve sầu khơi nỗi nhớ  Soi dòng kỷ niệm tưởng ngày mơ  Phạm Minh Hồng   ( Cựu h/s Nữ Trung Học Hội An )

Hội An, trên con đường cũ

Image
  con đường ngày xưa em đi học mông mênh nỗi nhớ buổi tôi về bốn mươi năm bỏ trời niên thiếu áo trắng còn run ngọn gió quê bốn mươi năm nước sông Hoài chảy cớ chi bến phố vẫn nguyên bờ ? cớ chi tôi mấy mùa dâu bể vẫn cuối đường hoang nắng Cẩm Phô ? em của một thời hương ngọc lan đám con trai lơ láo sân trường và tôi chỉ một lần theo gió mà cả đời thương nhớ Hội An bốn mươi năm trước cầu Lai Viễn em cao gót guốc động vai cầu giá như em biết dừng đôi phút có lẽ mùa sau gặp buổi đầu ? cũng bởi vầng trăng phai mái cổ trách chi bóng áo chẳng về xưa bốn mươi năm có người qua phố nửa tóc chờ em đã bạc phơ tóc trắng chờ em giữa Hội An như chưa đổi phố đổi tên đường là em vẫn cứ thời con gái tôi, cái đuôi theo buổi tới trường.... hoàng lộc

THUỞ ẤY TRĂM NĂM

THUỞ ẤY TRĂM NĂM Thôi mùa rồi cũng tàn phai giòng sông nước chảy một lần trớ trêu h ì nh như hạt lệ vừa rêu giấu trong đôi mắt hồn neo nỗi buồn em về nhặt lá vô ưu đợi khi nguyệt rụng phù dung mộ tình tàn tro đêm cũng bình minh sông trôi về biển mà biền biệt nhau Thôi đành áo mỏng phai màu thương bong bóng vỡ hàng cau hiên nhà giêng hai mà ngỡ ... như là mùa đông thấm ướt cội mai trơ nhành em về gom chút nắng hanh hong khô cay đắng đã đành đoạn nhau lỡ mai ngồi dưới cội đào nhớ cho thuở ấy đã là trăm năm   2/2017 Bich Nga ( Cựu H/S Nữ Trung Học Hội An )

Kỷ Niệm Của Một Thời Đi Học

  Kỷ Niệm Của Một Thời Đi Học Đọc lời còm của một bạn Facebook tự nhiên nhớ lại kỷ niệm của một thời đi học oanh liệt. Ngày đó mình làm trưởng khối báo chí toàn trường NTH. Oai hay không thì chưa biết nhưng nghe đầy áp lực rồi. Các trường trong tỉnh Quảng Nam tổ chức tuần lễ sinh hoạt học đường mà trường đăng cai là Trần Quý Cáp. Trong tuần lễ ấy có thi làm bích báo, chủ đề là tuần lễ sinh hoạt học đường, lồng thêm nội dung 'thừa thắng xông lên'. Giáo sư phụ trách báo chí là thầy Tôn Thất Dũng, giáo sư giám học là thầy Sử Chấn Quân. Không hiểu sao thầy Dũng phổ biến nội dung là 'thừa thắng xông lên'. Rõ ràng nội dung này ý tưởng bọn mình rất nghèo nàn. A lê ra Trương Kim Điền mua một tờ giấy croquis, một bình mực Tàu để viết, vẽ... rồi đóng đô ở trường chi nhánh trưa không về nhà ăn cơm cùng với Bích Giang, Phấn... vẽ, viết. Một buổi trưa thầy Quân xuống xem tình hình tới đâu rồi. Thầy đọc lướt qua và phán: - "Ai bảo làm theo chủ đề đó vậy?" - "Dạ thầy D...

CHUYỆN CỦA VẦNG TRĂNG

CHUYỆN CỦA VẦNG TRĂNG ở Half Moon Bay  nghe chuyện-của-vầng-trăng  khi trăng khuyết nửa kia sầu áo n ã o  bên ni trời  một nửa buồn đau đáu nửa bên kia  như mây lang thang ở  Half Moon Bay   thương  quá vầng trăng nhớ chiều mồ côi ngày em xa mẹ  thương anh chân trời một mình cô  lẻ khuyết nửa đông này le lói trời tây nửa khuyết rồi đầy chuyện của vầng trăng khi tỏ khi mờ  thương đêm nguyệt thực anh và em xa  đôi bờ thao thức  vẫn tròn đầy hai nửa  ở trong nhau Lê Bích Nga ( Cựu h/s Nữ Trung Học Hội An )

HOÀI

  HOÀI Tôi thầm biết ơn ba mẹ đã cho tôi được đi học, được sống một thời thần tiên sau cánh cổng trường. Lớn lên tôi lại được có thêm những ngôi trường đẹp khác nữa trong đời. Những ngôi trường đã đi qua thật bình yên và để lại không biết bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vời của một thời áo trắng. Trưởng thành hơn tôi lại có duyên đến trường ... làm cô giáo! Nhưng với tôi không kỷ niệm nào đẹp bằng kỷ niệm tuổi học trò. Không ngôi trường nào đẹp hơn ngôi trường mang tên Nữ Trung Học Hội-An. Nơi nuôi dưỡng một trời xanh như ngọc và ngọt ngào tuổi thơ của tôi - Trường NTH HA. Năm nay mái ấm của chúng tôi chuẩn bị kỷ niệm tròn bốn mươi năm tuổi. Bốn mươi năm mà như vừa mới! Hình ảnh thầy cô bạn bè dấu yêu cứ như một cuốn phim quay thật chậm lần lượt hiện ra trước mắt mỗi dịp tôi trở về.  Thong dong thả bộ, tôi thường nghe thấy những cung bậc kỳ diệu của những năm tháng xưa đang thì thầm ríu rít bên tai. Vẫn con đường thân quen, vẫn ngôi trường xưa nhưng tất cả đều đã thay đổi. Mỗi bận về ...

HẠT NẮNG THÔI MIÊN

  HẠT NẮNG THÔI MIÊN Phù vân lạc đỉnh núi mơ Phía trăm năm cổng khép hờ ngõ duyên Từ say hạt nắng thôi miên Rừng nguyên sinh bỗng một huyền hão rơi Giấu ngày trong vạt áo phơi Nhốt trăng khuya sợ hương rơi cỏ đùa Mưa xưa mắc cạn hiên chùa Liệm con sếu nhỏ chết mùa tiêu tao Ngân hà gội tóc bên ao Gối câu kinh ngủ chiêm bao tật nguyền Mưa tâm dột ướt cội thiền Mượn con sào nhỏ qua miền Kim Cang Phù điêu diện bích đêm tàn Còn không máng cỏ trên ngàn ngủ quên Đường về quên tuổi quên tên Trả không về sắc trả thênh thang chiều ... Đêm nay trăng xuống ngủ lều Bán trần gian đổi cánh diều thả chơi Thụy Sơn   - Cựu h/s Nữ Trung Học Hội An

Charlie Chaplin - Boxing

Image

TIẾNG CHIM GỌI ĐÀN

    TIẾNG CHIM GỌI ĐÀN Ngày xưa ấy, sáng chiều qua bến đợi Con đò trôi, ngược xuôi dòng kỷ niệm Năm mươi năm, một giấc ngủ dài ! Tà áo trắng tung bay trong gió Đã trôi theo dòng đời ngược xuôi cơm áo    Ôi ! dòng sông kỷ niệm    Ôi ! con đò tình nghĩa Mái trường yêu ! Ngã mình che góc phố Bóng me già phủ kín góc sân xưa Lặng yên nghe tiếng gió gọi ngọt ngào Ta quay lại, bới tìm trong dĩ vãng Yêu biết mấy ! Những năm dài gắn bó Bóng Thầy Cô trên bục giảng trang nghiêm Yêu biết mấy ! Lúc thu về lá đổ Buổi tựu trường quay quắt gởi niềm yêu Thương biết mấy ! Lúc đông về giá lạnh Cánh chim buồn ủ rũ đứng trông mưa Se thắt đợi ! Những trưa hè nóng bỏng Rát sân trường nghe kỷ niệm trôi mau Bỗng hôm nay gió xuân về vội vã Gọi mời nhau nghe hối hả nhịp tim mừng Tay trong tay, ta hát khúc miên trường Cho kỷ niệm lùa về ôm góc phố Rồi hối hả, bới tìm qua ký ức Để nghe lòng ray rức mãi không thôi Cầm tay nhau trong tiếc nuối bồi hồi Xây hạnh phúc bên dòng đời bát ngát ...

Yakuro - Constellation Of Tatyana

Image

CHIÊM BAO

CHIÊM BAO Ru ai thôi giấc mơ dài Nhặt mây kết mộng nối hoài hư hao Dòng đời chiếc lá chiêm bao Thoảng cơn gió rụng rơi vào tử sinh. Chiều thu bên suối khai kinh Trầm hương nhẫn nhục gọi tình chốn Không. Chuông chùa động trắng hoàng hôn Bụi thanh tịnh trải quanh thôn lối về. Ngập ngừng rụng vỡ cơn mê Lá phai mấy lá, bốn bề chiêm bao. Lý Tuyết Hồng 10/2000
  Authors: Please contact us immediately if you think we violate your copyrights. Thank you.

Những Cỗ Quan Tài Của Tĩnh Tâm

Những Cỗ Quan Tài Của Tĩnh Tâm Đau đớn thay phận đàn bà..... Nguyễn Du Dương Như Nguyện Người đàn bà đẹp đầu tiên tôi gặp trong đời là bà ngoại tôi. Khi tôi có trí khôn thì bà ngoại tôi đã ngoài sáu mươi tuổi. Ở tuổi đó, người bà vẫn thẳng, tóc dài gần chấm đất, tuy đã muối tiêu nhưng vẫn còn óng ả, lướt thướt. Bà có chiếc mũi dọc dừa, gò má cao, cặp môi mỏng và cong, rất hiếm thấy trên những khuôn mặt phụ nữ thuần túy Việt Nam. Bà ngoại tôi pháp danh là Tĩnh Tâm. Tên thật của bà là Hương Quế. Xứ Huế đã đặt cho đàn bà những cái tên đẹp lạ lùng: Dạ Khê, Tiểu Bích, Tú Thiềm, Phiến Tuyết, vân vân. Mọi người chung quanh cho rằng bà ngoại tôi là một người đàn bà khó tính, khắc nghiệt và lạnh lẽo Bà có một chứng bệnh không bác sĩ nào chữa được. Đó là bệnh nóng cổ. Cổ bà nóng và rát, làm bà ray rứt, khó chịu, ăn ngủ không được, người đâm bẳn gắt. Bà ngoại tôi rất chiều con cháu, nhưng hay la mắng, rầy rà gia nhân. Mẹ tôi là con độc nhất của bà. Gả mẹ tôi cho ba tôi là người Bắc, bà ngoại tôi ...

BÀI BẠC TÌNH

  BÀI BẠC TÌNH là lúc em vừa thay áo mới tay trong tay, em bước theo người ta đứng bên cầu coi nước chảy nghe lòng mình lạnh buốt ngàn sau là lúc em vừa ăn bát cháo ăn xong, cái bát đã tan tành ta cúi lượm lên từng mảnh vỡ xóc tay mình, máu ứa trăm năm em vứt câu thơ vừa mới đọc chữ theo đường chữ, giấy nằm mơ em tưởng câu thơ không biết khóc ai ngờ ướt đẫm một trời xưa HOÀNG LỘC Giấc Mơ Nhỏ Của Tôi Tôi mơ ước mai này khi thức dậy Bỗng thấy mình đang đứng giữa quê hương Con chim nhỏ hót mừng tôi trở lại Quãng đường quen rực sáng nắng sân trường Chào cô gái học trò đang tới lớp Cho tôi làm viên sỏi dưới chân em Ðể xào xạc hồn tôi khi mới lớn Chút men tình năm tháng ấy chưa quên Chào chị gánh hàng rong qua trước ngõ Cho tôi làm một chút gió heo may Ðể thổi nhẹ lên vai gầy cực khổ Ðời cần lao nước mắt đã đong đầy Chào bác nông phu ra đồng tát nước Cho tôi làm bụi cỏ mọc ven đê Ðể mỗi sáng thở mùi hương lúa chín Lỡ mai xa tôi nhớ lối quay về Chào anh công nhân dệt từng tấm vải Cho tôi ...

NHỚ LỤT Ở QUÊ NHÀ

Image
  NHỚ LỤT Ở QUÊ NHÀ   DUY LAM   Để tưởng nhớ đến các nạn nhân của trận lụt năm 64 tại Quảng Nam. Ban vội vàng rời trường sau khi đã được phép nghỉ dài hạn để trở về gặp gia đình hiện sống trong vùng nằm cận sông lớn mà khi nước vào mùa lúa nơi đây có thể bị cuốn đi hoặc khi nước sông dâng cao cũng có thể tràn ngập nhà và cuốn căn nhà xuống dòng nước lũ. Ban vội đạp xe ra Chợ Cồn để mua ít đồ hộp cho mẹ và em gái với số tiền mà ông cậu khá giả của chàng tặng chàng với lời dặn đi dặn lại là theo tin tức với bạn của cậu ở Sở Địa Dư năm nay mưa lớn trên nguồn nên bên quân đội đồng minh đã có ban hành lệnh chuẩn bị di tản binh sĩ bằng trực thăng trong trường hợp nước tràn ngập các trục lộ trọng yếu và cả các đường xe lửa độc nhất nối liền Quảng Nam với các tỉnh miền Nam. Ông cậu dặn vội Ban mặc dù chàng đã rảo bước sắp ra đến cửa ngoài nói với mẹ cháu bỏ hết nhà cửa ruộng vườn chạy ra ngay với cậu, bỏ của chạy lấy người mà nhớ đem theo di ảnh anh Quân. Nhìn theo thằng cháu ngư...

Ernesto Cortazar - Autumn Rose

Image

CÓ MỘT MÙA THU CALI

CÓ MỘT MÙA THU CALI Từ quê nhà, xa xôi nghìn dặm, chàng lên máy bay vượt trùng dương và rồi ông trời cũng cho Miên Hạ gặp lại chàng, trong một ngày Cali tháng chín nắng vàng óng ả. Vùng San Jose ban trưa đang vào thu với chút không khí nóng của mùa hè còn sót lại, làm khô xém vuông sân cỏ dưới chân Hạ xơ xác. Khoảng cách thời gian rời nhau dài đăng đẳng, tới mấy mươi năm, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần của mình nhiều tháng trước, nhưng khi trông thấy chàng ôm ngực ho khẽ khàng vài tiếng, cũng khiến Hạ cảm giác bất an: - Anh có sao không, khi bị chênh lệch múi giờ từ đông sang tây? Hạ nhìn theo cánh tay chàng đang quàng qua bờ vai mình, thời mơ ước tuyệt vời thuần khiết “Những vì sao” của Alphonse Daudet, nơi đó ngày xưa cô bé Miên Hạ thời trăng rằm, từng mơ thấy một vì sao nhỏ thần thoại rơi xuống và ở lại, ngủ ngoan lành, không chịu bay đi... Chàng trả lời: - Đâu có gì, chỉ là hơi hồi hộp khi gặp Miên Hạ, vẫn mái tóc dài con gái thuở nào... Hạ giữ tay chàng trong ta...